⒈ 惊骇而悲伤。
引宋 洪迈【mài】 《夷【yí】坚乙志·城【chéng】隍门客【kè】》:“森(黄森 )亦不得志以死,死【sǐ】数【shù】月,其妻在兄家【jiā】,忽【hū】著 森 在时衣,与兄长揖,容止【zhǐ】声音【yīn】如真, 子固 惊愴。”